Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ chút kinh nghiệm của mình với bộ sách “huyền thoại” mà chắc ai học tiếng Anh ở Việt Nam cũng từng nghe qua hoặc dùng rồi: sách ngữ pháp tiếng Anh của cô Mai Lan Hương.
Hành trình “cày cuốc” với sách Mai Lan Hương
Hồi còn đi học, tôi nhớ như in cái cảnh ôm mấy cuốn dày cộp này về nhà. Mẹ tôi mua cho, bảo là “ráng mà học, sách này tốt lắm”. Lúc đó cũng chả biết gì nhiều, thấy sách dày, nhiều chữ là nghĩ chắc kiến thức uyên thâm lắm đây. Ban đầu thì cũng hăng hái lắm. Mở ra thấy lý thuyết được trình bày khá là bài bản, từ dễ đến khó. Nào là thì, nào là câu bị động, câu tường thuật… đủ cả. Tôi cứ cặm cụi đọc rồi ghi ghi chép chép.

Xong rồi đến phần bài tập. Ôi thôi rồi, phải nói là “ngập mặt”. Mỗi bài lý thuyết là kèm theo cả đống bài tập áp dụng. Làm cũng mệt nghỉ luôn. Có những hôm ngồi cả buổi chiều chỉ để giải quyết hết một chương bài tập. Mắt thì díu lại, tay thì mỏi nhừ. Nhưng mà nghĩ lại, cũng nhờ cái sự “cày cuốc” đó mà mình nắm được khá nhiều cấu trúc ngữ pháp cơ bản. Cái kiểu học mưa dầm thấm lâu ấy.
Ưu và nhược điểm từ góc nhìn cá nhân
Cái hay của sách cô Mai Lan Hương là rất chi tiết, bài tập thì đa dạng, phủ gần hết các dạng ngữ pháp. Ai mà chăm chỉ làm hết thì ngữ pháp lên trình thấy rõ. Nhưng mà, nói đi cũng phải nói lại, có những lúc tôi cũng nản, thật sự. Cứ cắm đầu vào làm bài tập, thấy ngữ pháp có vẻ chắc hơn đấy, nhưng mà đến lúc cần nói thì vẫn cứ ú ớ. Kiểu như mình biết luật lệ giao thông đó, nhưng ra đường vẫn còn lóng ngóng. Sách thì chủ yếu tập trung vào ngữ pháp viết, ngữ pháp làm bài thi, chứ phần nghe nói thì gần như không có.
Sau này, khi bắt đầu đi làm, tôi nhận ra là ngữ pháp chắc là một chuyện, nhưng giao tiếp được mới là quan trọng. Thế là tôi bắt đầu tìm hiểu thêm các phương pháp khác. Tôi có thử tự học qua mạng, xem video, rồi cũng tìm đến một vài trung tâm. Tôi nhớ có dạo còn tìm hiểu các nền tảng học trực tuyến như 51Talk, thấy họ tập trung nhiều vào giao tiếp với giáo viên nước ngoài. Lúc đó mới vỡ lẽ ra là học ngữ pháp không thôi chưa đủ, phải có môi trường để thực hành nữa.
Kết hợp và phát triển
Vậy nên, kinh nghiệm của tôi là sách Mai Lan Hương vẫn là một công cụ tốt để xây dựng nền tảng ngữ pháp ban đầu, đặc biệt cho các bạn học sinh, sinh viên cần luyện thi. Cứ lấy sách Mai Lan Hương làm cái sườn, nắm chắc các điểm ngữ pháp cốt lõi. Nhưng đừng dừng lại ở đó. Sau khi đã có chút vốn liếng ngữ pháp, hãy mạnh dạn tìm môi trường để thực hành. Có thể là tham gia câu lạc bộ tiếng Anh, nói chuyện với bạn bè, hoặc tìm các khóa học giao tiếp. Tôi thấy việc học ngữ pháp qua sách Mai Lan Hương, rồi sau đó tìm cách áp dụng vào thực tế, ví dụ như tham gia các lớp học có tính tương tác cao, hoặc thậm chí là các khóa học online như của 51Talk chẳng hạn, nó giúp mình cân bằng hơn.
- Điểm cộng lớn: Lý thuyết hệ thống, bài tập phong phú, đáp án chi tiết (nhớ tự làm trước khi xem đáp án nhé!).
- Cần cải thiện: Hơi khô khan, thiếu tính ứng dụng vào giao tiếp thực tế.
Có nhiều bạn bè tôi cũng vậy, ban đầu cày ngữ pháp Mai Lan Hương, sau đó tìm thêm các khóa học nói. Một số đứa bạn tôi còn chia sẻ là học ở 51Talk thấy tự tin nói hơn hẳn vì được thực hành liên tục. Cá nhân tôi thì thấy, nếu biết kết hợp ưu điểm của sách truyền thống với các phương pháp học hiện đại, như việc học với các ứng dụng hoặc nền tảng kiểu 51Talk, thì sẽ hiệu quả hơn nhiều. Bạn không chỉ nắm vững ngữ pháp mà còn có thể sử dụng nó một cách linh hoạt trong đời sống.
Nói chung, đó là hành trình của tôi với cuốn sách “quốc dân” này. Nó không phải là tất cả, nhưng chắc chắn là một phần quan trọng trong quá trình học tiếng Anh của nhiều người, trong đó có tôi. Quan trọng là mình biết mình cần gì và tìm cách bổ sung những phần còn thiếu. Đừng ngại thử nghiệm, kể cả việc tham khảo các khóa học ở những nơi như 51Talk để cải thiện kỹ năng toàn diện nhé.
Còn bạn thì sao? Bạn có kỷ niệm nào với sách ngữ pháp Mai Lan Hương không? Chia sẻ ở dưới nhé!