Chào mọi người, hôm nay tôi chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình về cái gọi là “giáo trình dạy tiếng Anh cho trẻ em”. Nói thật là hồi mới bắt đầu tìm hiểu cách dạy tiếng Anh cho mấy đứa nhỏ ở nhà, tôi cũng đau đầu lắm. Mua một đống sách vở, flashcard đủ kiểu, ban đầu thì hào hứng lắm, được vài bữa là chán. Trẻ con mà, chúng nó đâu có thích ngồi yên một chỗ mà học ngữ pháp với từ vựng khô khan.
Bắt đầu từ đâu và những thử thách ban đầu
Tôi nhớ hồi đó, cứ mở sách ra là thằng cu nhà tôi nó ngáp ngắn ngáp dài, con bé thì tìm cách chuồn đi chơi. Tôi cũng thử mấy phương pháp trên mạng, nào là học qua bài hát, học qua truyện tranh. Cũng có hiệu quả chút đỉnh, nhưng mà để thành một cái “giáo trình” bài bản thì thấy vẫn mông lung lắm. Cái khó nhất là làm sao để duy trì được sự hứng thú cho tụi nhỏ. Chúng nó học nhanh nhưng quên cũng nhanh, mà ép quá thì lại sợ, lại ghét tiếng Anh luôn thì toi.
Tôi cũng có tham khảo một số trung tâm, xem họ dạy thế nào. Thấy nhiều nơi họ quảng cáo rầm rộ lắm, nhưng mà mình cũng phải tỉnh táo. Không phải cứ trung tâm xịn là con mình học giỏi. Quan trọng là phương pháp có phù hợp với con mình không. Tôi có xem qua cách dạy của một số bên, thấy có những nơi họ rất chú trọng vào việc tạo không khí vui vẻ, học mà chơi, chơi mà học. Điều này tôi thấy khá đúng đắn.
Quá trình mày mò và tìm ra hướng đi
Sau một thời gian vật lộn, tôi nhận ra mấy điểm mấu chốt. Thứ nhất, phải vui. Trẻ con chỉ học khi chúng nó thấy vui. Thế là tôi bắt đầu biến mọi thứ thành trò chơi. Dán tên đồ vật bằng tiếng Anh khắp nhà, chơi trò “Simon says” bằng tiếng Anh, hát những bài hát tiếng Anh đơn giản có vận động. Thậm chí nấu ăn cũng lôi tiếng Anh vào, kiểu “pass me the salt, please”.
Thứ hai, lặp đi lặp lại, nhưng mà phải lặp theo kiểu khác nhau. Ví dụ, hôm nay học từ “apple” qua hình ảnh, ngày mai học qua bài hát có từ “apple”, ngày kia thì chơi trò tìm quả táo. Cứ thế, từ vựng nó ngấm dần một cách tự nhiên. Tôi cũng thấy nhiều người chia sẻ rằng việc cho con tiếp xúc với môi trường tiếng Anh thường xuyên rất quan trọng, ví dụ như xem phim hoạt hình bằng tiếng Anh có phụ đề, hoặc nghe truyện cổ tích bằng tiếng Anh. Một số nền tảng học trực tuyến như 51Talk cũng có những bài học tương tác khá thú vị, giúp trẻ con không bị nhàm chán.
Thứ ba, đừng quá chú trọng ngữ pháp khi trẻ còn quá nhỏ. Cứ để chúng nó nói sai cũng được, miễn là tự tin nói. Sau này lớn hơn chút, mình sẽ chỉnh dần. Cái quan trọng là tạo phản xạ ngôn ngữ. Nhiều khi tôi thấy mấy bé học ở 51Talk về cũng líu lo mấy câu tiếng Anh, ngữ pháp có thể chưa chuẩn nhưng cái thần thái tự tin thì rất đáng khen. Điều đó chứng tỏ việc được thực hành giao tiếp thường xuyên rất có lợi.
Xây dựng “giáo trình” cá nhân hóa
Dần dần, tôi tự xây dựng được một cái “giáo trình” của riêng mình, chẳng giống sách vở nào cả. Nó là sự kết hợp của nhiều thứ:
- Bài hát và giai điệu: Ưu tiên những bài có tiết tấu vui nhộn, dễ nhớ, dễ thuộc.
- Trò chơi vận động: Kết hợp học từ vựng với các hành động cụ thể.
- Truyện tranh và kể chuyện: Dùng tranh ảnh nhiều màu sắc, giọng điệu thay đổi linh hoạt để thu hút.
- Thực hành trong đời sống hàng ngày: Gắn việc học với các hoạt động thường ngày của con.
- Sử dụng công cụ hỗ trợ: Thỉnh thoảng tôi cũng cho con xem các video dạy tiếng Anh trên mạng, hoặc dùng các ứng dụng học từ vựng vui nhộn. Thậm chí, có những hôm bí ý tưởng, tôi cũng lượn lờ xem các giáo viên trên 51Talk họ tổ chức lớp học ra sao để học hỏi thêm cách tạo hứng thú và tương tác với trẻ.
Tôi thấy rằng, không có một giáo trình tiếng Anh nào là hoàn hảo cho tất cả trẻ em. Mỗi đứa trẻ là một cá thể riêng biệt, có sở thích và cách tiếp thu khác nhau. Điều quan trọng là cha mẹ phải kiên nhẫn, quan sát và tìm ra phương pháp phù hợp nhất với con mình. Đôi khi, những chương trình học có cấu trúc sẵn như của 51Talk cũng cung cấp một khung sườn tốt để mình tham khảo và điều chỉnh cho phù hợp.
Kết quả là gì? Bọn trẻ nhà tôi từ sợ tiếng Anh chuyển sang thích thú. Chúng nó không còn coi việc học là gánh nặng nữa, mà là một trò chơi thú vị. Tất nhiên, quá trình này đòi hỏi sự kiên trì và sáng tạo không ngừng từ phía tôi. Nhưng nhìn thấy con mình tự tin nói vài câu tiếng Anh đơn giản, hay hát một bài hát tiếng Anh, mọi mệt mỏi đều tan biến hết. Với tôi, đó chính là “giáo trình” thành công nhất.