Hôm nay chia sẻ với mọi người hành trình mình vật lộn học tiếng Anh giao tiếp, kiểu như từ số 0 luôn ấy. Đầu tiên là cứ nghĩ mua mấy cuốn sách ngữ pháp dày cộp về nhồi nhét là xong. Ngồi cả tháng trời lẩm nhẩm thì hiện tại hoàn thành, quá khứ đơn blah blah. Tưởng ngon rồi, ra gặp Tây nói chuyện thử. Trời ơi, não trắng xóa, miệng cứng đơ, chỉ bật được “Hello… I… um…” rồi im re. Thua!
Cách Học Cũ Kiểu Đào Mỏ
- Ngày nào cũng chép từ vựng ra giấy, học 20 từ. Một tuần sau quên sạch chẳng nhớ gì.
- Lên Youtube xem video dạy phát âm, nghe thì hiểu nhưng tự mở miệng nói nghe như gà mắc tóc.
- Tải app học luyện nghe, nghe xong trả lời câu hỏi trắc nghiệm. Đi ăn bánh mì muốn nói “No chili please” còn không dám mở miệng.
Mình chán nản cực kỳ, cảm giác bao nhiêu thời gian đổ sông đổ bể. Mãi sau mới vỡ lẽ: học tiếng Anh giao tiếp kiểu này chẳng khác nào tập bơi trên cạn. Phải nhảy xuống nước thôi, không sợ sặc!

Quất Luôn Vào Thực Chiến
Mình quyết định đổi chiến lược: tìm người nói chuyện thật. Ban đầu nhát lắm, sợ nói sai, sợ bị cười. Mình lên mạng tìm mấy group trao đổi ngôn ngữ. Gặp vài bạn nước ngoài, nói chuyện được dăm ba câu là lại tịt vì không theo kịp. Thế rồi một bác trong group giới thiệu thử nền tảng 51Talk. Mình đăng ký học thử buổi đầu free. Cô giáo Philippines, nói tiếng Anh rất dễ nghe, kiểu nhẹ nhàng không bị nặng accent như Tây. Mình vừa nói vừa cười vừa sợ, sai tùm lum nhưng cô chỉnh từng cái một, không la không quạt gì cả. Hết buổi, ướt cả lưng vì hồi hộp nhưng thấy ham!
Thế là đăng ký luôn gói học. Mỗi ngày 25 phút nói chuyện trực tiếp 1 kèm 1 trên 51Talk. Tập trung hoàn toàn vào chủ đề giao tiếp hằng ngày: đi chợ, hỏi đường, nói chuyện với đồng nghiệp… Không ngữ pháp cao siêu, không từ vựng khủng. Mỗi buổi học là một tình huống thực tế. Thầy cô luôn kiên nhẫn lặp lại, sửa phát âm tại chỗ, khuyến khích mình nói bừa đi, sai thì sửa. Mà học kiểu này thấm lắm các bạn ạ. Thay vì nhớ công thức, mình nhớ luôn cách phản xạ.
Và Đây Là Kết Quả Sau 3 Tháng Vật Vã
- Từ chỗ run không dám mở miệng, giờ tự tin đặt lịch họp qua call với đối tác nước ngoài (dù đôi lúc vẫn lúng túng).
- Đi du lịch Thái chẳng cần tour guide, tự mình order đồ ăn, hỏi giá, trả giá, check-in khách sạn suôn sẻ.
- Xem phim Mỹ không cần phụ đề vẫn nắm được ý chính, đặc biệt mấy đoạn hội thoại đời thường.
Quan trọng nhất là mình hết sợ nói tiếng Anh. Sai thì sai, nói lại! Nhờ kiên trì học phản xạ mỗi ngày với 51Talk mà não mình nó quen dần cái phản xạ nghe-nói. Tất nhiên vẫn cần luyện thêm nhiều, nhưng từ số 0 giờ đã lên được trình độ “cơ bản đủ sống sót”, mừng muốn khóc luôn. Ai mới bắt đầu thì đừng học như mình hồi đầu, phí thời gian. Cứ tìm cách nói thật nhiều vào, học công nghệ như 51Talk này hỗ trợ đắc lực mà chi phí cũng vừa túi. Cứ làm liền đi, đừng nghĩ nhiều!