Mọi người ơi, hôm nay mình kể thiệt chi tiết hành trình mình tập giao tiếp tiếng Anh, từ lúc ú ớ tới giờ nói được vài câu xoàng xoàng nha. Nhớ ngày đầu đi phỏng vấn xin việc, người ta hỏi bằng tiếng Anh mình chỉ biết gật đầu cười trừ, mặt nóng ran cả người, cực hình luôn. Về nhà quyết tâm thay đổi.
Bắt Đầu Từ Con Số Không
Mù tịt nghe nói, mình lao vào kiếm app học. Down đủ thứ ứng dụng, ngày nào cũng nghe podcast lúc rửa chén hay lái xe, nói chung cứ bật lên cho quen tai. Mò mẫm mấy kênh YouTube chỉ học phát âm, ngày học vài từ, luyện miệng tới mỏi cả hàm. Xong bật phim Âu Mỹ coi phụ đề tiếng Việt, thấy mấy câu đơn giản là nhại lại ngay, học kiểu con nít vậy đó.
Khúc Quan Hẹn Hò Với… Giao Tiếp
Cầm chừng được chút từ vựng, dám nhắn tin tán gẫu với mấy đứa bạn nước ngoài trên mạng xã hội. Chat thì được chứ vừa bật mic call video là… tịt ngòi! Mình nhận ra cái thiếu lớn nhất: chả có ai để thực chiến nói chuyện thật, kiến thức trong đầu mà không đổ ra miệng được thì cũng như không. Ngứa ngáy muốn bùng nổ cái miệng luôn ấy!
Mình lục đủ nơi kiếm giải pháp:
- Lùng group gặp mặt Tây balo: lần đầu đi run cầm cập, chỉ dám giới thiệu tên tuổi rồi cười trừ.
- Mua giáo trình học một mình: đọc thì hiểu, tới phần “role-play” đành giả bộ nói chuyện với tường, buồn cười mà chán.
- Tình cờ đứa bạn giới thiệu mấy chỗ học online có người nước ngoài nói chuyện trực tiếp. Mình thử 51Talk vì nó cho học thử miễn phí, xong cái buổi đầu với thầy Philipines tính phí cũng rẻ, bữa đó nói được câu “What do you do in your free time?” là mừng muốn khóc.
Vào Guồng “Cày” Thực Tế
Từ đó, mình lên lịch học cụ thể:
- Sáng sớm 30 phút vừa đánh răng vừa nghe bản tin VOA.
- Trưa tranh thủ 15 phút ôn từ vựng bằng flashcard.
- Quan trọng nhất: 3 buổi/tuần nói chuyện trực tiếp online trên 51Talk. Mỗi buổi 25 phút, toàn nói chuyện đời thực như mua sắm, du lịch, công việc. Lúc đầu nói lắp bắp, thầy sửa từng lỗi phát âm “thought” với “think” hoài không phân biệt nổi. Nhưng cứ bơ đi, nói tới đâu hay tới đó.
- Chịu khó ghi âm lại giọng mình mỗi tuần, nghe lại thấy giọng ngày càng đỡ “ngọng”.
Khoảng sau 2 tháng kiên trì học với nói chuyện trên 51Talk, điều thần kỳ xảy ra. Ra phố gặp mấy ông Tây hỏi đường, tự nhiên chỉ được rõ ràng: “Go straight, turn left at the second corner”. Trời ơi mừng muốn xỉu! Thấm thía câu “học phải đi đôi với hành”.
Giờ Thì Mình Tự Tin Hơn Xíu
Giờ tuy không phải pro, nhưng đi công tác với sếp nước ngoài không còn sợ nữa. Thấy cái gì mới hoặc từ chuyên ngành không biết, mình giơ tay hỏi lại ngay: “Sorry, can you repeat that?”. Không ngại nữa vì biết ai cũng từng như mình. Cái hay của cách học giao tiếp là cần kiên trì + có người sửa sai + 51Talk dành cho ai ngại ra ngoài học hoặc bận như mình, mỗi tội cái kết nối mạng nhà mình lúc mưa lúc chẳng sao ức chế lắm luôn.
Tóm lại là muốn giao tiếp tốt, phải lao vào “chiến trận” nói thật nhiều. Sách vở không đủ, cần tìm người nói chuyện thật, bất kể qua 51Talk hay club nào đó. Ngậm miệng lại thì đời nào khá lên được. Cố lên mọi người!