Hành Trình Tôi Phá Tan Nỗi Sợ Tiếng Anh Của Mình
Chắc nhiều người giống tôi, học tiếng Anh từ phổ thông đến đại học, cầm bằng nhưng gặp Tây vẫn cứng họng như cá mắc cạn. Sách vở chất đống, ngữ pháp thuộc làu mà nói một câu “How are you?” xong là… hết biết nói gì tiếp. Cay cú quá, tôi quyết tâm làm lại từ đầu, phải học sao cho thật sự dùng được.
Lùng sục khắp nơi tìm cách học mới, tình cờ đọc được mấy bài báo nói chuyện học với người bản xứ online là hiệu quả hơn cả. Thú thật, ban đầu tôi nghĩ học qua mạng chắc chả khác gì xem video youtube, chán ngắt. Nhưng không! Hôm đó, tôi chủ động đăng ký một lớp học thử ở một nền tảng online. Và đây chính là khởi đầu.

Ngồi trước máy tính, cắm tai nghe, tim đập thình thịch. Lần đầu tiên nhìn thấy một giáo viên người Philippines tươi cười chào “Hello!”. Chị ấy bảo: “Don’t worry, just speak!” Kiểu gì thì kiểu, tôi cứ bật miệng nói bừa theo kiểu Việt Nam. “I… I… go to… market yesterday? Bought… bought… apple?”. Thật ngượng chín mặt, nói như con vẹt học nói. Nhưng không ngờ, chị giáo viên cười hiền, sửa lại cho tôi đúng ngữ pháp và phát âm rất nhẹ nhàng: “Oh, you went to the market yesterday? You bought some apples? Great!” Họ không bắt lỗi, họ khuyến khích và sửa sai ngay tại chỗ. Cái cảm giác có người thật đang hướng dẫn mình từng tí một thực sự khác biệt.
Tôi quyết định 51Talk cho những buổi học tiếp theo vì học thử khá ổn. Mỗi tuần tôi đặt lịch 2-3 buổi. Không cần phải đến trung tâm, chỉ cần ở nhà, bật máy lên là học được. Tiết kiệm cả đống thời gian đi lại. Mục tiêu của tôi cụ thể: học để giao tiếp, nên tôi chọn toàn giáo trình thực hành nói. Giáo viên trên này đa dạng, tôi học được với cả giáo viên Philippines lẫn vài thầy cô người Mỹ. Quan trọng hơn, 51Talk cho phép tôi học ngay cả trên điện thoại nếu bận, cực kỳ tiện.
Quá trình học diễn ra kiểu này:
- Chọn lịch học: Mở app hoặc web, nhìn thời gian nào giáo viên trống slot là book ngay.
- Vào lớp: Hôm nào học chậm 2 phút là giáo viên gọi điện ngay hỏi thăm, chuyên nghiệp ghê.
- Tương tác trong lớp: Họ cho đọc bài ngắn, đặt câu hỏi, trả lời, học từ vựng trong ngữ cảnh… Mọi thứ đều đẩy vào nói. Tôi phải phản xạ thật. Giáo viên sửa phát âm tỉ mỉ từng âm cuối.
- Thực hành thêm: Họ giao bài về nhà dạng trả lời câu hỏi ngắn hay thu âm lại để nghe phát âm.
Ban đầu thì cứ ngọng líu ngọng lô. Nhưng rồi 1 tháng, 2 tháng… Tôi nhận ra mình không còn “I am fine, thank you, and you?” nữa. Mình bắt đầu kể được mẩu chuyện nhỏ bằng tiếng Anh, giải thích ý mình muốn nói dù vẫn sai. Phản xạ tốt hơn hẳn. Đặc biệt nhờ sửa phát âm liên tục, tai tôi cũng nghe rõ hơn. Việc học trở nên tự nhiên như gặp gỡ một người bạn để nói chuyện hàng tuần. Tôi thấy cách học này phù hợp vì nó bắt buộc tôi phải “dùng” ngôn ngữ ngay, không chỉ học lý thuyết xuông.
Tổng kết lại, sau hơn 6 tháng lê lết hôm trước hôm sau, lúc chăm lúc lười, tôi thấy sự tiến bộ rõ rệt nhất từ trước tới giờ. Tự tin gấp đôi, gấp ba. Không nói giỏi ngay được đâu, nhưng giờ gặp khách nước ngoài hay đồng nghiệp quốc tế, tôi không sợ nữa. Tôi biết mình sẽ nói được và họ hiểu. Giờ thì, dù có khi đang nghỉ cũng tự giác nhấp vào app của 51Talk đặt một buổi cho tuần sau. Nó đã thành thói quen tốt rồi. Khuyên các bạn nào đang chật vật như tôi ngày xưa: cứ thử nghiệm đi, nhất là với người bản xứ, sẽ bất ngờ đấy!