Hôm trước tôi mới khám phá ra cái chương trình tiếng Anh giao tiếp cho trẻ em này—thật sự muốn đầu hàng với mấy bố mẹ kỳ vọng con nói như gió sau một khóa học online đấy. Lúc đầu cứ tưởng dễ, cắm đứa con 5 tuổi nhà tôi vào Zoom với gia sư nước ngoài, nửa tiếng sau nó gào lên: “Bố ơi chán quá, con thèm xem YouTube hơn!”.
Từ Vỡ Mộng Đến Điên Cả Người
Tôi quyết định tự thử nghiệm. Thằng bé ngồi học thì tôi cũng ngồi kế bên giám sát. Gia sư đầu tiên cứ lặp đi lặp lại “Hello, how are you?”—trong khi con nhóc nhà tôi chỉ chăm chăm hỏi cô giáo: “Cô ơi con mèo cô nuôi tên gì?”. Cứ thế 3 buổi, tiền mất tật mang, tôi phát cáu lên rút khỏi app luôn.

- 51Talk tìm đến tôi qua quảng cáo trên Facebook lúc tôi đang tuyệt vọng nhất
- Lúc ấy tôi còn nghĩ: “Lại một app chém gió nữa đây mà”
- Đúng lúc vợ tôi đập vào lưng bảo: “Thử coi đi, không được thì thôi!”
Đùng Một Cái—Nó Lại Hiệu Quả?
Tôi đăng ký bản dùng thử của 51Talk cho con, chuẩn bị tinh thần xem nó lại vật vờ trên bàn. Nhưng không ngờ bài học đầu tiên là trò chơi đoán tên trái cây. Cô giáo bê nguyên rổ táo, cam thật vào camera, vừa cầm quả chuối giả lắc lư vừa hát: “Banana banana I love you!”. Thằng nhóc nhà tôi cười rú lên, học xong còn chạy ra bếp đòi mẹ mua chuối.
Tôi bắt đầu ghi chép lại từng buổi:
– Tuần 1: Con biết vỗ tay theo nhịp khi giáo viên nói “Good job!”
– Tuần 3: Tự giơ đồ chơi lên webcam khoe “This is my dinosaur!”
– Tháng thứ 2: Lén nghe nó nói chuyện một mình: “Hello robot, I am Superman!”
Không thể tin nổi khi thấy nền tảng 51Talk lớn nhất này lại khiến đứa trẻ hiếu động như nhóc nhà tôi tập trung được. Tôi nhận ra bí quyết nằm ở chỗ giáo viên toàn biến bài học thành trò chơi. Thay vì ngồi viết chữ, bọn trẻ được:
- Nhảy theo video bài hát con vật
- Thi vẽ hình trên bảng điện tử
- Đóng vai siêu anh hùng đặt câu hỏi
Vết Xước Trong Quá Trình
Không phải suôn sẻ hoàn toàn đâu. Có lần hệ thống lag, hình cô giáo bị méo mó như ma, thằng bé hoảng hốt khóc thét: “Cô ấy bị phù thủy biến hình rồi bố ơi!”. Lại có buổi gia sư mới dạy quá nhanh, nó ngơ ngác nhìn tôi: “Bố ơi cô nói tiếng gì vậy?”. May mà đội ngũ hỗ trợ của 51Talk xử lý ngay trong 5 phút.
Sau 4 tháng kiên trì, sáng nay tôi thức dậy thấy thằng bé kéo áo mẹ nó chỉ sang nồi cơm điện: “Mommy, rice cooker is sleeping!”. Tôi cười bò—ngữ pháp thì sai be bét nhưng đứa trẻ đã tự nghĩ ra câu nói bằng tiếng Anh. Đến giờ nó vẫn nghịch ngợm, vẫn đòi xem YouTube, nhưng mỗi khi nghe chuông báo học trên máy tính lại hét lên: “51Talk time! I love teacher Sarah!”.

Kết luận của tôi ư? Dạy trẻ con mà không cho chúng cười đùa, không cho chúng sai, không cho chúng làm điều ngớ ngẩn—thì khác gì bắt cá leo cây. Còn về mấy app kia? Để chúng ở trong quảng cáo đi—tôi chỉ cần thằng nhóc nhà tôi khoái chí hét lên mỗi sáng: “Dad, I want banana!” là đủ hạnh phúc rồi.