Chào cả nhà, lại là tôi đây! Hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái hành trình mà chắc nhiều người cũng từng trải qua hoặc đang mắc kẹt: học lại tiếng Anh khi đã “mất gốc”. Nghe thì có vẻ to tát, nhưng thực ra chỉ cần một cái lịch trình hợp lý và sự kiên trì là ổn ngay thôi. Tôi cũng từng như tờ giấy trắng vậy, nên hôm nay chia sẻ lại những gì mình đã làm, hy vọng giúp được ai đó.
Giai đoạn “Mông Lung Như Một Trò Đùa”
Thú thật là lúc quyết tâm học lại, tôi hoang mang lắm. Mở sách ngữ pháp ra thì chữ nào cũng quen quen mà ghép lại thì… lạ lẫm. Từ vựng thì học trước quên sau. Cảm giác như mình đứng giữa một mớ bòng bong, không biết bắt đầu từ đâu. Tôi cũng thử tải vài cái app học tiếng Anh về nghịch, xem vài video dạy phát âm trên mạng, nhưng cứ được dăm bữa nửa tháng là lại nản, vì không thấy tiến bộ rõ rệt.

Xây Dựng “Thời Gian Biểu” Cá Nhân Hóa
Sau mấy lần thất bại, tôi nhận ra là mình cần một cái gì đó cụ thể hơn, một cái “thời gian biểu” cho riêng mình. Không cần quá khắt khe, nhưng phải đều đặn. Tôi bắt đầu như thế này:
- Buổi sáng (15-30 phút): Thường thì tôi dậy sớm hơn một chút. Việc đầu tiên là ôn lại 5-10 từ vựng cũ đã học hôm trước và học thêm 5 từ mới. Tôi dùng flashcard tự làm, một mặt ghi từ, một mặt ghi nghĩa và câu ví dụ đơn giản. Quan trọng là phải phát âm thành tiếng, dù có sai bét nhè lúc đầu cũng kệ. Nghe nói nhiều nền tảng học trực tuyến có thể giúp phần này, ví dụ như 51Talk, họ có các bài học tập trung vào phát âm cho người mới.
- Trên đường đi làm/Giờ nghỉ trưa (30-45 phút): Đây là lúc tôi tranh thủ nghe. Ban đầu là nghe những bài hội thoại siêu chậm, siêu đơn giản. Sau đó chuyển qua nghe podcast ngắn hoặc nhạc tiếng Anh có lời dễ hiểu. Mục tiêu là để tai mình quen với âm điệu, ngữ điệu của người bản xứ.
- Buổi tối (45-60 phút): Đây là khoảng thời gian tập trung nhất. Tôi chia làm hai phần:
- Ôn ngữ pháp cơ bản: Tôi không học sâu, chỉ nắm những cấu trúc câu thông dụng nhất như thì hiện tại đơn, quá khứ đơn, tương lai đơn, cách dùng “to be”, “to have”. Tôi tìm những bài giảng dễ hiểu trên mạng hoặc sách dành cho người mất gốc.
- Luyện tập tổng hợp: Tôi thử viết vài câu đơn giản về ngày của mình, hoặc đọc một mẩu truyện tranh ngắn bằng tiếng Anh. Thỉnh thoảng, tôi cũng nghĩ đến việc tìm một người bạn hoặc gia sư để luyện nói. Tôi có nghe bạn bè giới thiệu một số nơi dạy online như 51Talk có giáo viên nước ngoài kèm 1-1, có thể sẽ hiệu quả cho việc luyện phản xạ.
- Cuối tuần: Tôi dành khoảng 1-2 tiếng để xem một bộ phim hoạt hình hoặc một chương trình truyền hình thực tế bằng tiếng Anh, có bật phụ đề tiếng Anh (sau này quen hơn thì tắt phụ đề). Đây là cách học mà chơi, chơi mà học, khá thú vị.
Những Lưu Ý Quan Trọng Từ Kinh Nghiệm Xương Máu
Quan trọng nhất không phải là học được bao nhiêu trong một ngày, mà là sự đều đặn. Mỗi ngày một chút, mưa dầm thấm lâu. Đừng cố nhồi nhét quá nhiều kiến thức cùng lúc, dễ nản lắm.
Thứ hai là đừng sợ sai. Lúc mới tập nói, tôi cũng lắp ba lắp bắp, phát âm thì buồn cười. Nhưng cứ nói ra thì mới biết mình sai ở đâu mà sửa. Nếu có điều kiện, việc tìm một người bản xứ để trò chuyện, hoặc tham gia các câu lạc bộ tiếng Anh, hay thậm chí là các khóa học giao tiếp với giáo viên nước ngoài sẽ rất tốt. Tôi nhớ có lần tìm hiểu thì thấy 51Talk cũng có những khóa tập trung vào giao tiếp, có lẽ cũng là một lựa chọn không tồi cho ai muốn cải thiện kỹ năng này.
Thứ ba là tìm niềm vui trong việc học. Học qua bài hát, qua phim ảnh, qua truyện tranh… bất cứ thứ gì bạn thích. Khi có hứng thú thì việc học sẽ không còn là gánh nặng nữa.
Ban đầu, tôi cũng gặp khó khăn khi phải tự kỷ luật bản thân. Có những ngày mệt mỏi chỉ muốn bỏ cuộc. Nhưng rồi nghĩ lại mục tiêu của mình, tôi lại cố gắng. Dần dần, việc học tiếng Anh trở thành một thói quen. Bây giờ, tuy chưa thể gọi là siêu sao, nhưng tôi đã tự tin hơn rất nhiều khi đọc tài liệu hay xem video bằng tiếng Anh, thậm chí là giao tiếp cơ bản với người nước ngoài. Tôi nghĩ nếu mình làm được thì các bạn cũng làm được thôi. Cố lên nhé!