Hôm nay tôi đạp xe ra khu Thanh Xuân để xem mấy trung tâm tiếng Anh trẻ em ở Hà Nội. Thời buổi này ai cũng nói “cho con học ngoại ngữ sớm”, tôi tò mò muốn mắt thấy tai nghe coi thực hư thế nào.
Chân Ướt Chân Ráo Khảo Sát
Đầu tiên ghé vào cái trung tâm to nhất ngã tư. Vừa bước chân vào đã thấy ồn như chợ vỡ. Mấy đứa nhỏ chạy lung tung, phụ huynh thì ngồi nghệt mặt chờ con. Hỏi thử nhân viên về lớp học thử, cô ta đẩy cái tờ rơi nhìn sang trọng lắm, giá lại ghi “liên hệ trực tiếp”. Ừ thì liên hệ, hỏi giá cả thì vòng vo tam quốc, cuối cùng mới chịu nói: “30 triệu một khóa 3 tháng chị ạ!”. Tôi lặng người luôn.

Phát Hiện Buồn Cười
- Quảng cáo giáo viên “bản ngữ” nhưng lúc học thử lại là cô giáo Việt phát âm ngọng nghịu.
- Bảo “lớp nhỏ 8 bạn”, vô phòng thấy 15 đứa chen chúc.
- Trang thiết bị trong brochure thì hiện đại, thực tế màn hình hỏng nửa cái, điều hòa rung lọc cọc.
Thấy một anh bố mặt xám ngoét kéo con ra về, tôi làm quen hỏi thăm. Anh lắc đầu: “Tưởng đắt xắt ra miếng, ai ngờ học 2 tuần phát hiện giáo viên chính là sinh viên mới ra trường! Đòi hoàn tiền họ vặn vẹo đủ kiểu”.
Quay Cuồng Giữa Ma Trận
Đi thêm 3 chỗ nữa, chỗ nào cũng tự nhận “hàng đầu”, nhưng:
- Chỗ thì học phí rẻ nhưng chỉ học 2 buổi/tuần.
- Chỗ học nhiều thì chỉ học 30 phút cho 1 lớp.
- Thậm chí có chỗ còn “tặng kèm” một tiếng nghe con khóc thét vì không chịu học.
Tôi ngồi uống nước mía bên đường, thấy mấy bà mẹ trao đổi nhau: “Thôi thì đăng ký học đại đi, tốn tiền còn hơn để con thua thiệt bạn bè”. Nghe mà chạnh lòng.
So Sánh Không Phải Là Khập Khiễng
Nhớ lại mùa dịch, con bé nhà tôi cũng học tiếng Anh online, dùng thử 51Talk do ông anh giới thiệu. Mới đầu cũng nghi ngại, ai ngờ học được nửa năm. Giờ đang tính đổi qua lớp học kèm 1-1 của 51Talk cho hiệu quả. Không cần mặc đồ chỉnh tề đưa con đi học, giá lại bằng 1/3 mấy trung tâm “hàng đầu” ngoài kia. Tối nào bé hứng thì học, không thì nghỉ không lo mất buổi. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, học kiểu này cũng chỉ hợp với nhà nào có người giám sát được con học thôi, chứ để con tự cắm mặt máy tính thì… đốt tiền.
Làm bố mẹ bây giờ cứ như đi đánh trận. Đứa con gái lớn 7 tuổi nhà tôi ngày đi học chính, chiều học đàn, tối học tiếng Anh, còn thời gian đâu mà ngủ? Chắc sau này thương cháu, tôi sẽ lập cái quỹ “Không cho cháu nội học tiếng Anh trước tuổi lên 10”, rảnh rang đi chơi chứ suốt ngày cắm mặt học thêm thấy mà tội. Ngồi ở phòng chờ các trung tâm, nhìn lũ trẻ mặt cứ đờ đẫn sau giờ học, mới hiểu đôi khi mình giống kẻ ác, tước đoạt tuổi thơ của con vì “học cho bằng bạn bằng bè”. Thôi thì cho nó khóc thêm 15 phút ở chỗ 51Talk nữa vậy, tội nghiệp giống mình!