Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ lại cái hành trình học tiếng Anh của bản thân, từ lúc gà mờ cho tới khi cũng gọi là bập bẹ được chút đỉnh. Hy vọng là mấy dòng này giúp ích được cho ai đó đang loay hoay không biết bắt đầu từ đâu.
Hành trình của tôi bắt đầu thế nào?
Thú thật là hồi đó tôi cũng vật vã lắm. Nhìn người ta nói tiếng Anh vèo vèo mà mình thì cứ ú ớ, nhiều lúc thấy bực bội kinh khủng. Công việc thì cũng bắt đầu cần dùng đến tiếng Anh nhiều hơn, không học không được. Thế là tôi quyết tâm phải chinh phục bằng được cái thứ ngôn ngữ này, dù biết là sẽ gian nan.

Lúc đầu á, tôi cũng ham hố lao vào ngữ pháp này nọ, mua bao nhiêu là sách dày cộp. Kết quả là học trước quên sau, nhìn đâu cũng thấy một mớ quy tắc rối rắm, nản toàn tập. Cảm giác như mình đang bơi giữa biển mà không thấy bờ vậy đó. Tôi nhận ra là mình sai hướng rồi.
Thay đổi cách tiếp cận: Tập trung vào gốc rễ
Sau một thời gian loay hoay, tôi mới nghiệm ra một điều, mà sau này nghe mấy chuyên gia hay nói thì thấy đúng thật: từ vựng và phát âm cơ bản là 2 thứ mà bạn nên ưu tiên học đầu tiên. Cứ như xây nhà vậy, móng không chắc thì sao mà lên tầng được. Đừng vội vàng học những thứ cao siêu như câu cú hay văn phạm phức tạp, cái bạn cần là yếu tố đầu vào phải ổn cái đã.
Thế là tôi bắt đầu lại từ đầu:
- Cày từ vựng: Tôi không học theo kiểu nhồi nhét một danh sách dài ngoằng đâu. Tôi học theo chủ đề. Ví dụ hôm nay học các từ về đồ dùng trong nhà, ngày mai học về các loại rau củ. Tôi dùng flashcard, tự vẽ hình minh họa cho dễ nhớ. Mỗi ngày chỉ đặt mục tiêu học 5-10 từ mới thôi, nhưng phải đảm bảo dùng được chúng. Tôi cũng hay dán giấy nhớ có từ mới ở những nơi dễ thấy trong nhà.
- Luyện phát âm: Đây là cái mà tôi thấy nhiều người hay bỏ qua. Phát âm sai thì nói người ta không hiểu, mà nghe cũng không được luôn. Tôi lên mạng tìm mấy video dạy phát âm của người bản xứ, xem đi xem lại cách họ đặt lưỡi, mở miệng. Rồi tôi tập nói theo, ghi âm lại giọng mình rồi nghe, tự thấy mình nói… kỳ cục dễ sợ. Nhưng mà cứ kiên trì, dần dần cũng khá hơn. Có dạo tôi còn thử mấy buổi học online với giáo viên nước ngoài, họ chỉnh cho từng âm một, cũng đỡ hơn hẳn. Nhiều bạn bè tôi cũng chia sẻ rằng việc có người hướng dẫn trực tiếp, ví dụ như qua các nền tảng như 51Talk, giúp họ cải thiện phát âm nhanh hơn.
Xây dựng nền tảng từng chút một
Khi đã có một chút vốn từ và phát âm tạm ổn, tôi bắt đầu tập ghép thành câu đơn giản. Cứ theo cấu trúc “Chủ ngữ + Động từ + Tân ngữ” mà triển thôi. Ví dụ: “I eat rice.” (Tôi ăn cơm), “She reads a book.” (Cô ấy đọc sách). Đừng ham câu phức tạp vội.
Song song đó, tôi bắt đầu “tắm” mình trong tiếng Anh:
- Nghe nhiều hơn: Tôi bắt đầu bằng việc nghe nhạc tiếng Anh có lời bài hát dễ hiểu, rồi xem phim hoạt hình cho trẻ con. Sau đó nâng cấp dần lên xem phim, các show truyền hình thực tế có phụ đề tiếng Anh. Quan trọng là chọn nội dung mình thích thì mới có hứng thú nghe lâu được.
- Tập nói, dù chỉ một mình: Ban đầu ngại lắm, sợ sai tùm lum. Nhưng tôi nghĩ, không nói thì bao giờ mới nói được. Thế là tôi tự nói chuyện với mình trước gương, miêu tả đồ vật xung quanh bằng tiếng Anh. Thỉnh thoảng, tôi cũng tìm đến các diễn đàn hoặc nhóm học, có khi là mấy ứng dụng luyện nói, để có cơ hội thực hành. Một số người bạn của tôi chọn các lớp học trực tuyến có tính tương tác cao, như các lớp học nhóm nhỏ trên 51Talk, để có môi trường luyện nói thường xuyên.
- Đọc những thứ đơn giản: Tôi tìm đọc truyện tranh bằng tiếng Anh, mấy mẩu tin tức ngắn. Mục tiêu là để quen mặt chữ và cách người ta dùng từ trong câu.
Tôi nhận thấy rằng, việc tìm một người bạn đồng hành hoặc một cộng đồng để học cùng rất quan trọng. Có người để trao đổi, sửa lỗi cho nhau sẽ giúp mình tiến bộ nhanh hơn. Hiện nay có khá nhiều lựa chọn, từ các câu lạc bộ tiếng Anh cho đến các khóa học có lộ trình rõ ràng. Tôi thấy một số nơi như 51Talk cũng cung cấp các khóa học được thiết kế bài bản cho người mới bắt đầu, giúp mình không bị mông lung.
Duy trì động lực và sự kiên trì
Hành trình này không phải lúc nào cũng màu hồng. Có những lúc tôi thấy nản, muốn bỏ cuộc, nhất là khi học mãi mà chưa thấy tiến bộ rõ rệt. Những lúc như vậy, tôi thường nghĩ lại lý do mình bắt đầu, hoặc tìm xem một bộ phim hay, nghe một bài nhạc tiếng Anh mình thích để lấy lại cảm hứng.
Quan trọng nhất là phải kiên trì. Mỗi ngày một chút, dù chỉ 15-30 phút, nhưng đều đặn còn hơn là học một lèo mấy tiếng rồi bỏ bẵng cả tuần. “Mưa dầm thấm lâu” mà, phải không?
Đến giờ, tuy chưa phải là siêu sao gì, nhưng tôi cũng tự tin giao tiếp được những tình huống cơ bản, đọc hiểu được tài liệu công việc đơn giản. Không còn ú ớ như xưa nữa là thấy mừng rồi. Tôi nghĩ, nếu mình làm được thì các bạn cũng làm được. Cứ bình tĩnh, từng bước một, tìm ra phương pháp phù hợp với bản thân và quan trọng nhất là đừng bỏ cuộc giữa chừng. Chúc các bạn thành công trên con đường chinh phục tiếng Anh nhé!
