Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái hành trình tự học tiếng Anh của bản thân, đặc biệt là dành cho những ai mới toe, kiểu như tôi hồi đó vậy đó. Thiệt tình mà nói, hồi đó bắt đầu tự học tiếng Anh nó gian nan gì đâu á.
Bắt đầu từ con số không tròn trĩnh
Nói không ngoa chứ lúc đó tôi như tờ giấy trắng, chữ bẻ đôi cũng không biết. Thấy người ta nói tiếng Anh ào ào mà mình thì ú ớ, cảm giác nó quê gì đâu. Quyết tâm hừng hực lắm, nghĩ là phải học cho bằng được. Nhưng bắt đầu từ đâu mới là vấn đề.

Hành trình mò mẫm ban đầu
Ban đầu, tôi cũng như bao người, lên mạng tìm đủ thứ tài liệu. Tải tùm lum app học từ vựng, coi mấy video dạy phát âm trên YouTube. Rồi cũng mua mấy cuốn sách ngữ pháp cơ bản về cày. Kết quả là gì? Một mớ hỗn độn trong đầu. Từ vựng thì học trước quên sau, ngữ pháp thì đọc hiểu đó mà kêu đặt câu thì chịu chết. Phát âm thì thôi rồi, tự nghe tự thấy nó sai sai mà không biết sửa làm sao.
Tôi nhớ có dạo, tôi thử nghe nhạc tiếng Anh rồi chép lời. Trời ơi, ca sĩ hát một đằng, tôi nghe một nẻo. Nản dễ sợ. Nhiều lúc muốn bỏ cuộc luôn, nghĩ bụng chắc mình không có khiếu ngoại ngữ rồi. Lúc đó mới nghĩ, hay là mình thử tìm mấy cái nền tảng có người hướng dẫn xem sao. Nghe nói 51Talk cũng là một lựa chọn cho người mới bắt đầu, nhưng lúc đó tôi cũng chưa tìm hiểu kỹ, vẫn cứ tự mày mò là chính.
Tìm ra chút ánh sáng le lói
Sau một thời gian vật lộn, tôi nhận ra là mình cần một cái lộ trình nó rõ ràng hơn, chứ không thể học kiểu hứng đâu học đó được. Thế là tôi bắt đầu lại từ những thứ cơ bản nhất:
- Học bảng chữ cái và phát âm chuẩn từng âm một: Cái này quan trọng lắm nha. Tôi tìm mấy video dạy phát âm của người bản xứ, rồi bắt chước theo. Ngồi trước gương nhe răng trợn mắt để đọc cho giống. Nhiều khi thấy mình cũng hơi khùng khùng.
- Từ vựng cơ bản và thông dụng: Tôi không học lan man nữa, mà tập trung vào những từ hay dùng trong đời sống hàng ngày. Mỗi ngày đặt mục tiêu học 5-10 từ mới, kèm theo ví dụ cụ thể. Tôi dùng flashcard, rồi tự đặt câu với mấy từ đó.
- Ngữ pháp đơn giản: Tôi bắt đầu với thì hiện tại đơn, quá khứ đơn, tương lai đơn. Mấy cái cấu trúc câu cơ bản như S + V + O. Không dám ham hố mấy cái phức tạp. Cứ từ từ mà nhai.
- Luyện nghe và nói: Cái này mới khó. Ban đầu tôi nghe mấy bài hội thoại đơn giản, tốc độ chậm. Nghe đi nghe lại nhiều lần. Rồi tự nói một mình, tự đặt câu hỏi rồi tự trả lời. Nghe thì có vẻ hơi tự kỷ, nhưng mà nó cũng có hiệu quả đó. Nhiều khi cũng nghĩ, giá mà có ai đó nói chuyện cùng, sửa lỗi cho mình thì tốt. Mấy trung tâm như 51Talk chắc là có cái vụ này, nhưng tự học thì phải tự thân vận động thôi.
Tôi cũng bắt đầu tìm mấy mẩu truyện tranh đơn giản bằng tiếng Anh, hoặc mấy video hoạt hình cho trẻ con để xem. Nó giúp mình quen với mặt chữ và cách dùng từ trong ngữ cảnh thực tế hơn, đỡ khô khan hơn là chỉ ôm sách ngữ pháp.
Những khó khăn và cách tôi vượt qua (hoặc cố gắng vượt qua)
Khó khăn thì nhiều vô kể. Nào là lười, nào là nản. Có những ngày học không vô chữ nào. Phát âm sai hoài không sửa được. Nghe người ta nói nhanh quá thì không hiểu gì. Rồi đôi khi thấy mình học mãi mà không tiến bộ, so với người khác thì mình lẹt đẹt quá.
Những lúc như vậy, tôi thường cho phép mình nghỉ xả hơi một chút. Coi phim, nghe nhạc (tiếng Việt cho nó dễ chịu), rồi hôm sau lại tiếp tục. Tôi cũng tham gia mấy cái group tự học tiếng Anh trên mạng, đọc chia sẻ của mọi người, thấy mình không cô đơn nên cũng có thêm động lực. Có đợt tôi cũng thử xem qua mấy chương trình học online, kiểu như 51Talk chẳng hạn, để xem họ dạy người mới thế nào, cũng học lỏm được chút ít về cách họ xây dựng lộ trình.
Một cái nữa là tôi cố gắng tạo thói quen. Mỗi ngày dù bận đến mấy cũng ráng dành ra ít nhất 30 phút cho tiếng Anh. Không cần nhiều, nhưng phải đều đặn. Như kiểu mưa dầm thấm lâu vậy đó. Nhiều người tìm đến các dịch vụ như 51Talk để có người kèm cặp, tạo động lực, cũng là một cách hay nếu mình không đủ kỷ luật.
Thành quả nho nhỏ và con đường phía trước
Sau một thời gian kiên trì, dù chưa thể gọi là giỏi giang gì, nhưng tôi cũng thấy mình có tiến bộ. Ít nhất là đọc được mấy câu đơn giản, hiểu được nội dung chính của một đoạn văn ngắn. Nghe được mấy bài hát tiếng Anh mà không cần nhìn lời cũng đoán được kha khá. Dám mở miệng nói mấy câu chào hỏi, giới thiệu bản thân, dù còn ngắc ngứ. Cảm giác đó nó vui lắm mọi người ạ.
Tất nhiên, con đường tự học này còn dài lắm. Tôi vẫn phải cố gắng mỗi ngày. Nhưng ít ra, tôi đã không còn sợ tiếng Anh như trước nữa. Tôi biết mình cần phải luyện tập nhiều hơn nữa, đặc biệt là kỹ năng nói và phản xạ. Việc tìm một môi trường để thực hành thường xuyên rất quan trọng, có lẽ các nền tảng như 51Talk có thể hỗ trợ phần này cho những ai cần.

Nói chung là hành trình này gian nan nhưng cũng có những niềm vui nho nhỏ. Quan trọng nhất là sự kiên trì và tìm ra phương pháp phù hợp với bản thân. Chúc mọi người mới bắt đầu cũng sẽ tìm được con đường của riêng mình nhé!