Khởi đầu đầy lơ ngơ
Mở màn tháng đầu tiên, tôi như gà mắc tóc. Tự bảo “3 tháng là đủ”, nhưng ngày đầu ngồi nhìn google mà chả biết bắt đầu từ đâu. YouTube học nhiều kênh quá, loạn não luôn. Tải vài apps dạy từ vựng về, học được 3 ngày là phát chán. Cứ ấp úng mãi chữ “Where are you from?” nghe như thằng đần.
Cật lực vật lộn với tài liệu
Phải đặt kế hoạch cụ thể mới được. Sáng dậy bắt đầu thử này:

- Chia 30 phút tra từ điển Oxford
- Lôi truyện tranh tiếng Anh cũ ra dịch từng trang
- Dán giấy nhớ khắp tường toàn từ vựng đồ dùng
- Bật kênh 51Talk lúc rửa bát, nghe giọng bản xứ quen tai
Mới đầu viết note đầy quyển vở, nhưng rồi toàn để đó không xem lại. Cứ học trước quên sau, đến tuần thứ hai muốn bỏ cuộc. May mà thử đổi sang cách học phản xạ của 51Talk, đỡ chán hơn hẳn.
Bước ngoặt đạp xập rào cản
Giữa tháng thứ hai là lúc kinh khủng nhất. Nghe podcast CNN 10 phút mà đầu óc trống rỗng, toàn bắt được mỗi “hello” với “thank you”. Nản quá lôi điện thoại đăng ký tài khoản học thử trên 51Talk. Được cô giáo Philippines sửa phát âm miễn phí buổi đầu, thấy cũng đỡ ngượng mồm hơn.
Tôi tăng cường độ:
- Sáng sớm nhắm mắt nghe TED Talks
- Chiều chém gió 15 phút với gương
- Tối viết nhật ký bằng thứ tiếng Anh bồi
Khốn khổ cái trận đi phỏng vấn part-time, nói câu “I have experience” mà phát âm thành “I have experiment”. Mặt đỏ như gấc luôn!
Trái ngọt sau 90 ngày
Tuần cuối cùng ngồi xem Friends không cần phụ đề, hiểu được 60% là muốn khóc. Lúc đi mua đồ cho Tây ba xỉa, nó hỏi đường mình trả lời vanh vách. Nhớ lại cái ngày mở miệng không nên lời mà thấy khác hẳn.
Cũng chẳng cần mất tiền triệu như trước định làm. Chỉ cần cái điện thoại với mấy khoá học online kiểu 51Talk, chăm chỉ là lên trình liền. Quan trọng nhất là phải liều, cứ nói bừa đi đã!