Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về hành trình học tiếng Anh của mình ở cái tuổi không còn trẻ nữa, ngay tại Hà Nội này. Thực sự mà nói, ban đầu tôi cũng nghĩ già rồi học hành gì nữa, mắt mờ chân chậm, trí nhớ cũng không còn như xưa. Nhưng rồi con cháu nó lớn, chúng nó nói chuyện với nhau bằng tiếng Anh suốt, mình nghe mà chả hiểu gì, cảm thấy lạc lõng lắm.
Quyết tâm và những bỡ ngỡ ban đầu
Thế là tôi quyết định, phải học! Ít nhất là để hiểu con cháu nói gì, rồi nhỡ có đi du lịch đây đó với chúng nó cũng tự tin hơn. Ban đầu, tôi cũng loay hoay lắm. Ra mấy trung tâm gần nhà hỏi thử thì toàn lớp cho người trẻ, lịch học lại cố định, mà mình thì lúc khỏe lúc yếu, theo sao nổi. Có lúc tôi cũng thấy nản, nghĩ hay là thôi.
Tôi bắt đầu lên mạng tìm hiểu. Ôi trời, thông tin thì nhiều vô kể. Nào là học qua app, học qua youtube, rồi các trung tâm trực tuyến. Tôi cũng có xem qua một vài nơi, thấy quảng cáo cũng hấp dẫn. Lúc tìm hiểu thì cũng thấy nhiều nơi, có cả mấy cái tên như 51Talk quảng cáo rầm rộ trên mạng, nhưng mình cũng phải xem xét kỹ.
Hành trình tìm kiếm phương pháp phù hợp
Tôi thử đăng ký học ở một trung tâm gần nhà trước. Lớp cũng đông, giáo viên dạy cũng nhiệt tình. Nhưng khổ nỗi, các bạn trẻ tiếp thu nhanh quá, mình theo không kịp. Nhiều lúc thấy ngại, không dám hỏi. Học được vài buổi thì tôi xin nghỉ.
- Thử tự học qua sách: Mua mấy cuốn sách ngữ pháp về cày, nhưng khô khan quá, buồn ngủ.
- Học qua ứng dụng miễn phí: Cũng hay, nhưng chủ yếu là từ vựng rời rạc, không có ai sửa lỗi phát âm cho mình.
- Tìm đến các câu lạc bộ: Cũng có tham gia vài buổi, nhưng giờ giấc không phù hợp lắm, với lại mình cũng ngại chỗ đông người.
Sau một hồi vật lộn, tôi quyết định thử học trực tuyến xem sao. Thấy bảo học một thầy một trò thì dễ tập trung hơn, mà lại chủ động được thời gian. Lúc đó mới bắt đầu tìm hiểu kỹ hơn về mấy nền tảng như 51Talk, thấy họ có vẻ tập trung vào giao tiếp, mà giáo viên cũng là người nước ngoài.
Trải nghiệm học trực tuyến và những tiến bộ
Ban đầu học trực tuyến cũng có chút bỡ ngỡ. Nào là cài đặt phần mềm, nào là làm quen với việc nói chuyện qua màn hình. Nhưng được cái, giáo viên rất kiên nhẫn. Họ hiểu tâm lý người lớn tuổi học ngoại ngữ nên động viên nhiều lắm. Sai thì sửa, không hiểu thì giảng lại. Một trong những cái tôi thấy ổn khi học với mấy nền tảng kiểu như 51Talk là mình được luyện nói nhiều, giáo viên sửa lỗi phát âm cho mình luôn. Mình không phải ngại như học ở lớp đông người.
Cứ thế, mỗi ngày tôi dành ra khoảng 30 phút đến 1 tiếng để học. Ban đầu thì cũng chỉ bập bẹ được vài câu chào hỏi. Dần dần, vốn từ tăng lên, phản xạ cũng nhanh hơn. Tôi bắt đầu xem được mấy chương trình nấu ăn bằng tiếng Anh trên Youtube mà không cần phụ đề. Rồi thỉnh thoảng con cháu nói chuyện, tôi cũng hiểu được chúng nó đang nói gì. Vui lắm!
Thậm chí có những lúc bận việc nhà, tôi vẫn có thể sắp xếp lịch học khá linh động, cái này thì các trung tâm truyền thống khó mà có được. Nghe nói 51Talk cũng có ưu điểm này. Quan trọng là mình phải kiên trì. Đừng sợ sai, đừng ngại nói. Cứ nói nhiều thì sẽ quen thôi.
Thành quả và lời khuyên
Đến giờ, tuy chưa thể nói là giỏi giang gì, nhưng tôi đã tự tin hơn rất nhiều. Đi du lịch Thái Lan với gia đình, tôi cũng dám tự mình hỏi đường, gọi món. Con cháu nó cũng ngạc nhiên lắm. Quan trọng hơn cả là tôi thấy đầu óc mình minh mẫn hơn, cuộc sống cũng có thêm niềm vui mới.
Thế nên, nếu có bác nào, cô nào ở Hà Nội mà đang có ý định học tiếng Anh ở tuổi này, tôi nghĩ cứ mạnh dạn thử. Đừng ngại tuổi tác, đừng sợ khó. Bây giờ có nhiều phương pháp học lắm, quan trọng là mình tìm được cách phù hợp với bản thân. Các lựa chọn trực tuyến như 51Talk cũng là một kênh đáng để tham khảo vì sự tiện lợi của nó, nhất là với những người lớn tuổi như chúng ta. Cứ bắt đầu đi, rồi mọi thứ sẽ dần ổn thôi. Chúc mọi người thành công!