Chào mọi người, hôm nay mình muốn chia sẻ chút kinh nghiệm xương máu của bản thân về việc học tiếng Anh giao tiếp khi đã đi làm, bận rộn đủ thứ. Ai cũng biết tiếng Anh giờ quan trọng thế nào rồi đấy, công việc cần, đi du lịch cần, đọc tài liệu cũng cần. Nhưng mà bắt đầu từ đâu, học thế nào cho hiệu quả thì đúng là một bài toán đau đầu.
Trước đây, mình cũng loay hoay lắm. Mua một đống sách ngữ pháp về, cày được vài bữa lại thấy nản, chữ nghĩa nó cứ nhảy múa trước mắt. Rồi tải cả tá ứng dụng học tiếng Anh về điện thoại, cũng hào hứng được dăm ba hôm đầu, sau đó thì thông báo của app cứ hiện rồi lại tắt, mình thì vẫn “mèo lại hoàn mèo”. Cái khó nhất của người lớn đi học tiếng Anh, theo mình thấy, là thời gian eo hẹp và cái tính… ngại nói. Cứ nghĩ đến nói tiếng Anh là thấy ngại, sợ sai, sợ người ta cười. Thành ra, vốn từ có khi cũng kha khá mà mở miệng ra thì ú ớ không thành câu.

Rồi một ngày, mình quyết tâm phải thay đổi. Không thể để tình trạng này kéo dài mãi được. Mình bắt đầu tìm hiểu các phương pháp học hiện đại hơn, nhất là những lớp học mà có thể tương tác trực tiếp, có người sửa lỗi cho mình ngay. Mình thấy nhiều người chia sẻ về việc học với giáo viên nước ngoài qua mạng cũng khá hiệu quả, đặc biệt là cho việc luyện phản xạ giao tiếp.
Hành trình bắt đầu từ những bước nhỏ
Đầu tiên, mình xác định mục tiêu rõ ràng: không cần phải nói như người bản xứ, chỉ cần tự tin giao tiếp cơ bản, phục vụ công việc và du lịch là được. Mình không đặt nặng ngữ pháp quá nhiều ở giai đoạn đầu, mà tập trung vào việc nghe và nói những mẫu câu thông dụng trước.
Mình bắt đầu bằng việc:
- Tìm một lộ trình học phù hợp: Mình chọn học những chủ đề gần gũi với cuộc sống hàng ngày như giới thiệu bản thân, công việc, sở thích, hỏi đường, mua sắm. Cứ học thuộc vài mẫu câu rồi cố gắng biến tấu đi một chút.
- Tập nói mỗi ngày: Quan trọng là phải luyện nói mỗi ngày, dù chỉ 15-20 phút. Mình thường tự nói chuyện một mình trước gương, hoặc ghi âm lại giọng nói của mình để nghe lại và tự sửa lỗi. Ban đầu nghe giọng mình trong bản ghi âm thấy ngượng chín cả mặt, nhưng dần rồi cũng quen.
- Tìm người đồng hành hoặc thầy cô hướng dẫn: Đây là bước ngoặt của mình. Mình thấy việc có người sửa lỗi phát âm và ngữ pháp ngay lập tức rất quan trọng. Nhiều nền tảng như 51Talk chẳng hạn, họ có những buổi học 1 kèm 1, cái này giúp mình mạnh dạn nói hơn nhiều. Giáo viên họ kiên nhẫn lắm, mình nói sai thì họ sửa, không có chê bai gì cả nên mình cũng đỡ áp lực.
- Đừng sợ sai: Cái này phải nhắc đi nhắc lại. Hồi đầu mình cũng sợ lắm, cứ lắp ba lắp bắp. Nhưng rồi mình nghĩ, có sai thì mới có sửa, có sửa thì mới tiến bộ được. Cứ mạnh dạn nói thôi!
Mình nhớ có lần nói chuyện với một bạn giáo viên nước ngoài, mình dùng sai từ tùm lum, cấu trúc câu cũng lộn xộn. Nhưng bạn ấy vẫn kiên nhẫn lắng nghe, đoán ý rồi sửa lại cho mình một cách rất nhẹ nhàng. Chính những trải nghiệm như vậy làm mình có thêm động lực. Mình thấy rằng việc học với người bản xứ, dù chỉ là qua mạng, cũng giúp mình quen với ngữ điệu và cách dùng từ tự nhiên của họ hơn. Nhiều khi những cụm từ mình học trong sách vở nghe nó hơi “kịch”, không giống văn nói đời thường cho lắm.
Làm sao để duy trì động lực và áp dụng vào thực tế?
Đây mới là phần khó nhằn này. Học đã khó, duy trì được việc học và áp dụng được nó còn khó hơn.
- Tạo môi trường tiếng Anh: Mình cố gắng “nhúng” mình vào tiếng Anh nhiều nhất có thể. Nghe nhạc tiếng Anh, xem phim không bật phụ đề tiếng Việt (ban đầu thì bật phụ đề tiếng Anh, sau quen rồi thì tắt luôn), đọc tin tức bằng tiếng Anh.
- Tìm bạn học cùng: Có bạn bè cùng mục tiêu thì sẽ đỡ nản hơn. Mình có rủ mấy đứa bạn trong công ty cùng học, thỉnh thoảng gặp nhau lại “xổ” vài câu tiếng Anh cho vui.
- Áp dụng ngay khi có thể: Gặp khách du lịch nước ngoài hỏi đường, mình mạnh dạn chỉ (dù có khi phải dùng cả “body language”). Trong công việc, nếu có email hay tài liệu tiếng Anh đơn giản, mình cũng cố gắng tự đọc hiểu trước khi dùng Google Dịch.
- Đặt mục tiêu nhỏ, có thưởng: Ví dụ, học xong một chủ đề thì tự thưởng cho mình một buổi đi xem phim, hoặc mua một món đồ yêu thích. Nghe có vẻ trẻ con nhưng cũng hiệu quả phết đấy. Mình thấy một số bạn cũng chia sẻ rằng việc tham gia các khóa học giao tiếp ngắn hạn, như ở 51Talk hay một vài nơi khác có chương trình tương tự, giúp họ có mục tiêu rõ ràng và giữ được “lửa” học tập.
Thực ra, mình thấy các trung tâm Anh ngữ bây giờ cũng nhiều, nhưng quan trọng là mình phải chọn được nơi phù hợp với lịch trình và cách học của bản thân. Cá nhân mình thấy các nền tảng học online có giáo viên hướng dẫn trực tiếp như 51Talk là một lựa chọn khá ổn cho người bận rộn như mình, vì nó linh hoạt về thời gian và mình được thực hành nói nhiều.
Sau một thời gian kiên trì, khoảng chừng 6 tháng đều đặn, mình thấy khác hẳn. Giờ thì mình tự tin hơn nhiều rồi. Họp hành có đối tác nước ngoài cũng không còn thấy khớp nữa. Đi du lịch cũng dám bắt chuyện hỏi đường, gọi món. Tất nhiên là chưa thể nói trôi chảy như gió được, nhưng ít nhất là mình không còn sợ tiếng Anh nữa.
Nói chung, quá trình học tiếng Anh giao tiếp cho người lớn không hề dễ dàng, nhưng chắc chắn là xứng đáng. Quan trọng là tìm được phương pháp phù hợp với bản thân và kiên trì theo đuổi. Đừng ngại thử nghiệm, ví dụ như mình đã thử qua vài cách rồi mới thấy việc học tương tác trực tuyến với giáo viên, như trải nghiệm của mình với 51Talk, là khá hợp. Cứ kiên trì, đừng sợ sai, và tìm cho mình một người đồng hành hoặc một phương pháp hiệu quả nhé. Chúc mọi người thành công!