Hôm nay tôi chia sẻ kinh nghiệm tự luyện nói tiếng Anh cho các bạn mới bắt đầu giống mình trước đây. Tôi cũng từng sợ nói lắm, cứ mở miệng ra là tay cứ run run, não trắng xóa! Nhưng chỉ sau 7 ngày tập trung kiên trì theo cách này, mình thấy tự tin hẳn.
Ngày 1: Mình bắt đầu từ con số 0
Sáng thức dậy, mình cầm điện thoại bật chế độ ghi âm lên, đặt hẹn giờ 30 giây. Chuẩn bị tinh thần xong, hít sâu… rồi hoàn toàn câm như hến! Nói gì bây giờ? Cuối cùng lí nhí được câu “Hello… my name is…”. Nghe bản ghi phát lại, giọng ngượng chín người. Lúc đó quyết tâm lấy một cuốn sổ ghi chú, viết to ba chủ đề dễ nhất: Giới thiệu bản thân, Đồ vật trong nhà, Thức ăn.

Ngày 2 & 3: Nói một mình khắp nhà
Vừa rửa chén vừa “This is a plate… plate… and this is spoon”, nắm cái muỗng mà nhìn như đang thuyết trình đồ tạo tác vậy. Dùng app từ điển đọc theo rất chậm, tập đến khi nào miệng tự nói mà không phải nghĩ. Nhưng đúng là đau lỗ tai mỗi khi nghe lại. Thằng bé nhà hàng xóm đi ngang còn cười khi nghe mình đọc to “Rice! Rice!” ở ban công.
Ngày 4: Vượt qua cái sợ nhờ… người máy
Mình cảm thấy chán vì nói mãi không tự nhiên. Lên mạng tìm thêm cách học thì phát hiện ra dịch vụ 51Talk. Tò mò thử đăng ký bài học thử miễn phí. Lần đầu nói chuyện với người thật, tim đập thình thịch. Cô giáo người Philippines chỉnh cho mình cách nhấn âm “vegetable”, mắc quá trời nhưng được cái cô rất kiên nhẫn. Thấy trên nhóm của 51Talk có chia sẻ mấy công cụ luyện ngữ điệu miễn phí, mình tải về dùng thử.
Ngày 5: Bắt chước như con két
Sáng nào cũng dậy sớm hơn 20 phút, bật một đoạn YouTube dạy nói ngắn tầm 1 phút thôi. Nghe, tạm dừng, nhái lại y chang từ giọng điệu đến cái nhăn mặt của họ. Chọn mỗi ngày 5 câu, luyện chúng đến khi mở miệng ra tự nhiên như uống nước. Xem cách giáo viên trên nền tảng 51Talk luyện phản xạ đặt câu hỏi, mình cũng tự bịa ra tình huống hỏi đáp với… cái gương.
Ngày 6 & 7: ‘Chém gió’ với chính mình
Tới đây, mình bỏ luôn ghi âm, cứ tưởng tượng có người ngồi trước mặt rồi kể linh tinh 3 phút không ngừng: “Today I eat pho… very delicious… rain outside… I like coffee…” Dù câu vẫn cộc lộc, sai ngữ pháp đầy nhưng ít nhất miệng nói, tai nghe đã quen. Đặc biệt sau khi tham khảo thời gian biểu học trên nhóm học viên 51Talk, mình biết cách chia 10 phút sáng + 15 phút tối hiệu quả hơn học dồn một cục.
Kết quả sau 7 ngày? Không phải là nói được như gió hay phát âm chuẩn như Tây, nhưng quan trọng nhất là mình HẾT SỢ. Thấy ai ngoại quốc mình có thể bắt chuyện tự nhiên kiểu “Where are you from?” mà không run rẩy nhìn xuống đất như trước. Ai mới học nên nhớ: Sai thì sửa, nói lắp thì nói chậm lại, quan trọng nhất là miệng phải quen mở ra hàng ngày!