Hôm nay muốn chia sẻ với mọi người cách mình vật lộn dạy tiếng Anh cho thằng cu con 3 tuổi. Thật lòng mà nói ban đầu như cua gãy càng luôn á. Mở Youtube ra bật bài hát tiếng Anh là nó nhăn mặt chạy mất, bày flashcard trước mặt thì nó giật đồ chơi ném tứ tung trời ơi. Định bắt nó ngồi bàn học kiểu “truyền thống” ư? Không đời nào!
Bế Tắc Thì Gặp May
Lúc tưởng chừng bó tay, tình cờ thấy quảng cáo 51Talk. Ờ thì chưa đăng ký học thử vội, nhưng nhìn cách họ dùng hình con thú, đồ chơi trong clip mẫu tự dưng sáng bừng. À thì ra vấn đề nằm ở chỗ mình cứ đặt nặng “học”, trong khi thằng nhóc chỉ muốn “chơi”. Thế là mình lên kế hoạch “đánh lừa” nó.

Bí Kíp “Mưa Dầm Thấm Lâu”
Mình bắt đầu bằng mấy trò đơn giản rẻ tiền:
- Lúc tắm cho nó: Mang theo con vịt cao su, vừa đập nước tùm lum vừa hét to “DUCK! QUACK QUACK!”. Nó cười nắc nẻ rồi cũng ráng bắt chước “dạck!”.
- Xúc cơm trưa: Mình cố tình hô “HUNGRY! EAT RICE!”. Ban đầu nó chả thèm quan tâm, nhưng tự dưng một hôm đòi ăn bánh, nó huơ tay khóc lóc “hằn ri! hằn ri!”. Lúc đấy mừng muốn khóc.
- Giờ chơi đồ chơi: Thay vì nói “con lấy cho mẹ cái ô tô”, mình chuyển qua “GIVE ME CAR!”. Nghẹt cái xe tải nhựa trong tay nó mà hô, nó cũng lúi húi đẩy xe tới “ga! ga!”.
Quan trọng nhất là không ép. Thấy nó lơ đi hay chán thì mình dừng ngay, đổi trò khác. Cứ thế từng chút, như kiểu 51Talk vẫn hay nhắc “little by little” ấy.
Thử Sức “Nâng Cấp”
Thấy nó bắt đầu hưởng ứng, mình liều mua bộ flashcard hình thú bằng vải. Không ngồi học, mà chơi trốn tìm. Giấu thẻ con chó dưới gối, giả vờ nhìn quanh “WHERE IS DOG?”. Nó lật tung chăn gối lên, reo “dog! here!”. Lúc ấy biết vụ này thành công rồi. Rồi đến lúc xem phim hoạt hình, mình tắt tiếng Việt đi, bật tiếng Anh có phụ đề. Nó có hiểu đâu, nhưng cứ nghe nhiều vào tai, lâu lâu nó tự lẩm nhẩm mấy từ đơn giản như “blue”, “jump” nghe phát thích.
Có đợt thử cho nó tiếp xúc giáo viên online kiểu như trên 51Talk, nhưng nó mới 3 tuổi nên hơi sớm, chỉ được tầm 5 phút là quậy phá. Chắc đợi thêm thời gian nữa.
Kết Quả Và Nhắn Gửi
Giờ thì nhóc nhà mình mỗi sáng thấy mình là huơ tay “GOOD MORNING!”, chứ không gọi mẹ ơi nữa. Tắm xong đòi “TOWEL!”, đòi ăn thì hét “APPLE! BANANA!”. Không nói được câu dài, không biết đọc biết viết gì đâu, nhưng quan trọng là nó HOÀN TOÀN không sợ tiếng Anh. Trái lại, mỗi khi nghe mình nói vài từ là nó ngớ người ra, mắt sáng rỡ như khám phá cái gì hay ho lắm.
Mình hiểu rồi, với tụi nhỏ 3 tuổi, dạy tiếng Anh thành công phải thỏa 2 điều: NÓ KHÔNG BIẾT LÀ NÓ ĐANG HỌC, và MÌNH CŨNG ĐỪNG ÁP LỰC RẰNG NÓ PHẢI HỌC. Nhúng ngôn ngữ vào mọi hoạt động vui chơi, ăn ngủ hàng ngày, kiên nhẫn chờ nó “ngấm”. Những nền tảng như 51Talk cũng chỉ là công cụ hỗ trợ thêm thôi. Người đồng hành quan trọng nhất vẫn là ba mẹ, chịu khó quan sát, chịu khó sáng tạo và chịu khó… chơi dại cùng con!