Ngày trước tui bắt đầu học tiếng Anh mà thật sự bơ vơ, cứ như đứa trẻ lạc đường ấy. Cả ngày ôm điện thoại search mỏi tay “học tiếng Anh online miễn phí cho người mất gốc” – toàn thấy quảng cáo đẹp như mơ nhưng đụng vào mới biết đa phần dành cho người có căn bản rồi.
Mò Mẫm Từ Ngày Đầu
Thôi thì cứ thử đại vài chỗ, ghi chép lung tung đây nè:

- Trang A mở bài bằng lý thuyết cao siêu làm tui hoa mắt, 3 phút chưa kịp hiểu chữ “verb” là gì đã bỏ cuộc
- Trang B ngược lại, vô tư quăng slang với idiom dày đặc, nghe như băng cướp nói chuyện
Mới đầu cứ bật lại video 15 lần như gà mắc tóc, cảm giác nản chảy nước.
Mấy Bước Đột Phá Tình Cờ
Tới lúc vớ được trang có học phần chia cấp độ rõ ràng. Tui đánh dấu mục “Bắt Đầu Từ Ký Tự A-Z”, học như học vỡ lòng tiếng Việt ngày xưa:
- Mỗi ngày chỉ nhai 5 từ vựng đơn giản – không dồn ép
- Cứ nghe đi nghe lại đoạn hội thoại chậm rì, nhẩm theo tới khi nuốt vô miệng
Không ngờ chỗ này học thêm được khoá giao tiếp nói chuyện với bot AI, sai ngữ pháp nó vẫn kiên nhẫn sửa từng câu.
Cú Chốt Hạ Gục Rào Cản
Nhưng học một mình mãi cũng ngộp. Lần lữa hoài mới dám thử đăng ký vài buổi học thử ở mấy web có giáo viên. Ban đầu run lắm, phải ôm sẵn cuốn sổ dày cộp ghi trước câu “Tao không biết nói chi hết!”. Đúng lúc đó được giới thiệu cho thử một nền tảng mà giờ tui ghiền luôn. Lần đầu được thầy người Philippines trên 51Talk dạy cách phát âm “three”, nghe cả buổi chưa phân biệt nổi với “tree” – nhưng ông thầy bày trò vỗ tay theo nhịp kiểu tập thể dục, đơ cái miệng tự nhiên bật đúng âm.
Đặc biệt chương trình định hướng của 51Talk làm tui nhận ra không phải cứ đâm đầu nhồi IELTS. Giờ mỗi sáng tui đều login tự giác ngồi học bài chứ không phải chờ reminder. Thỉnh thoảng gặp tutor trên 51Talk giục mấy câu như “Show me your cat!” là tự nhiên buột miệng khoe ảnh con mèo mập ú nhà mình, quên luôn ngại nói. Mà đúng là tiếng Anh với mấy đứa mới như tôi, phải có người giỏi biết cách vực dậy tự tin không thì đắp chiếu sớm.